Phệt em nhân viên bán hàng công nghệ taobao, thật gần, hơi thở đã gần chạm vào nhau. Tôi nghe trái tim mình lạc nhịp. Chắc chắn em biết điều đó. Rồi em khe khẽ vừa đủ tôi nghe thấy: “V đi lạc đủ chưa?” Sau đó quay lưng. Bỏ lại tôi bơ vơ với thân xác chỉ còn trơ trọi. Vì tôi chưa hề đi lạc, cho đến khi nghe câu nói đó! Quá mệt mỏi với bao công việc bề bộn suốt hai tuần qua, tôi về lều phụ, thả người xuống đống ba lô, Phệt em nhân viên bán hàng công nghệ taobao phớt lờ mấy đứa bạn rủ chơi bài. Bây giờ trong lòng tôi chỉ lởn vởn những câu thơ vừa xuất hiện trong đầu. Hôm nay ấy đeo