Phang cô nàng china ngây thơ xinh xinh bướm múp, cẩn mật của mình. – Mợ hai! – Ừ, em cắt đi. Như dạng chân ra, nhưng trong anh mắt chờ đợi và rồi thất vọng của Lương Nhị, con hầu đã chen vào giữa 2 chân nàng, che mất cảnh xuân. – Ôi! Âm vật của mợ hai hồng hào quá! – Con quỷ!! Mày tránh ra cho bố!! Lương Nhị dưới gầm giường nắm chặt tay, kiềm chế không chui ra túm lấy con hầu ném đi. – Con bé này! Sao lại nói tục thế! – Ơ, sao lại tục ạ? Mọi người ai cũng gọi như vậy mà. – Ừm… phải gọi là… chỗ ấy. – Vâng. Hihi, chỗ ấy của mợ hai thật đẹp. –